Testing - Cân nhắc

Cân nhắc

Sống sao cho trọn

Kiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi, tươi thắm như cỏ nội hoa đồng, một cơn gió thoảng là xong, chốn xưa mình ở cũng không biết mình. Psa 103:15-16

Bạn chỉ sống một lần, nhưng nếu bạn sống đúng, thì một lần cũng là đủ.

Hãy cân nhắc mọi sự: điều gì tốt thì giữ. 1Thes 5:21

Trong cách ăn nết ở, anh em đừng có ham tiền, hãy coi những gì mình đang có là đủ, vì Thiên Chúa đã phán: Ta sẽ không bỏ rơi ngươi, Ta sẽ không ruồng bỏ ngươi! Heb 13:5

Phù vân, quả là phù vân. Phù vân, quả là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân. Điều đã có, rồi ra sẽ có, chuyện đã làm, rồi lại sẽ làm ra : dưới ánh mặt trời, nào có chi mới lạ? Càng nhiều khôn ngoan, càng nhiều phiền muộn, càng thêm hiểu biết, càng thêm khổ đau. Eccl 1:2, 9, 18

Chiêm niệm

Hãy cân nhắc mọi sự: điều gì tốt thì giữ. 1Thes 5:21

Cảnh sắc đất trời, thì các người biết nhận xét, còn thời đại này, sao các người lại không biết nhận xét. Luk 12:56

Trước tình hình dịch bệnh, người tín hữu tự hỏi, “Thiên Chúa đang ở đâu? Người muốn nói gì thông qua những biến cố đáng sợ và đau buồn này?”

Thiên Chúa là Đấng khôn ngoan và quyền năng, Người thấu suốt mọi sự.

Thiên Chúa là Đấng làm nên mọi sự theo quyết định và ý muốn của Người. Eph 1:11

Muốn làm gì là Chúa làm nên, chốn trời cao cùng nơi đất thấp, lòng biển cả và đáy vực sâu. Psa 135:6

Trời đất này do Chúa tạo nên trước khi có ta. Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất. Gen 1:1

Những gì xảy ra trong vũ trụ đều hiện diện trước mặt Ngài. Ngài thấu suốt mọi sự: quá khứ; hiện tại và tương lai.

Từ trời cao, Chúa nhìn xuống loài người Psa 14:2, biết tất cả những gì xảy ra trong cuộc đời con người, từng người, cả những ý nghĩ sâu kín trong tâm.

Vì thế, khi ta thiếu thốn, lo âu, rủi ro, hoạn nạn, ốm đau, bệnh tật, Chúa đều thấu hết. Ngài biết, nhưng vẫn để nó xảy ra vì muốn ta tự do khiêm tốn kêu cầu Ngài.

Sự giàu có, khôn ngoan và thông suốt của Thiên Chúa sâu thẳm dường nào! Quyết định của Người, ai dò cho thấu! Đường lối của Người, ai theo dõi được! Rom 11:33

Trời cao hơn đất chừng nào thì đường lối của Ta cũng cao hơn đường lối các ngươi, và tư tưởng của Ta cũng cao hơn tư tưởng các ngươi chừng ấy Isa 55:9

Thật vậy, tư tưởng của Ta không phải là tư tưởng của các ngươi, và đường lối các ngươi không phải là đường lối của Ta Isa 55:8

Vì thế đối với những việc xảy ra cho mình, dù tốt hay xấu, người có niềm tin vẫn một lòng tin tưởng và phó thác vào Chúa quan phòng, lo liệu.

Chúng ta biết rằng: Thiên Chúa làm cho mọi sự đều sinh lợi ích cho những ai yêu mến Người, tức là cho những kẻ được Người kêu gọi theo như ý Người định. Rom 8:28

Tưởng cũng nên nhắc lại câu chuyện vụ khủng bố đẫm máu nhất lịch sử nước Mỹ tại tòa tháp đôi của Trung Tâm Thương Mại Thế Giới New York ngày 11 tháng 9 năm 2001 đã làm 2,996 người bị chết, hơn 6,000 người khác bị thương, ngoài ra còn gây thiệt hại về tài sản và cơ sở hạ tầng ít nhất 10 tỉ đôla và gây tổn thất tổng cộng 3 nghìn tỷ đô-la.

Với câu hỏi, “Tại sao Thiên Chúa lại không can thiệp vào vụ khủng bố đẫm máu ngày 11-9-2001?”, Báo New York Times cho biết: Sự kiện ngày 11 tháng 9 năm 2001 vào sáng thứ ba là một loạt bốn vụ tấn công khủng bố có mục tiêu bởi nhóm khủng bố Hồi giáo al-Qaeda chống lại Hoa Kỳ. Nỗi đau đớn thể xác và xót xa tinh thần của vụ khủng bố này sẽ hằn sâu vào ký ức của nhiều người và sẽ không bao giờ ngơi.

Sau biến cố 11-9-2001 tại Mỹ, con gái của một vị mục sư giảng thuyết nổi tiếng được mời trả lời phỏng vấn trên truyền hình và người hướng dẫn chương trình đã hỏi cô ta như sau: “Tại sao Thiên Chúa lại có thể để xảy ra một thảm họa khủng khiếp như vậy?”

Thiếu nữ này trả lời như sau:

“Tôi nghĩ là Thiên Chúa rất buồn vì điều đó, ít nhất là Ngài cũng buồn bằng chúng ta. Từ bao năm nay, chúng ta đã yêu cầu Ngài đi ra khỏi trường học, khỏi chính phủ và khỏi đời sống của chúng ta.

Ngài là người ‘quân tử’ nên đã lẳng lặng rút lui.

Làm sao chúng ta có thể mong Chúa ban ơn lành và che chở chúng ta khi chúng ta đã khẩn thiết xin Ngài để mặc chúng ta một mình?

Về những biến cố mới xảy ra như tấn công khủng bố, bắn giết trong trường học, chiến tranh vv., tôi nghĩ rằng mọi sự đã bắt đầu với Madeleine Murray O’Hare, khi bà ấy than phiền là không nên đọc kinh trong trường học nữa. Và chúng ta đã đồng ý!!!

Rồi lại một người khác lại có ý kiến là chúng ta không nên đọc Kinh Thánh nơi trường học, cũng chính quyển Kinh Thánh trong đó dạy chúng ta: ‘Chớ giết người, chớ trộm cắp, yêu thương tha nhân như chính bản thân mình vv.’, và chúng ta cũng đã đồng ý!!!

Sau đó bác sĩ Benjamin Spock lại nói là chúng ta không được đánh con cái mình khi chúng làm gì xấu, vì chúng ta có thể làm sai lệch nhân cách bé nhỏ của chúng và làm cho chúng không biết tự quý trọng bản thân mình nữa. Thế rồi con trai của chính vị bác sĩ ấy khốn thay đã tự tử. Người ta bảo rằng một chuyên viên chắc chắn phải biết mình nói gì, còn ông ấy nói với chúng ta điều mà chính thực tế gia đình ông ấy thất bại, và chúng ta cũng đồng ý luôn!!!

Bây giờ chúng ta lại tự hỏi là tại sao con chúng ta không có lương tâm, tại sao chúng ta không phân biệt được thiện ác, và tại sao chúng ta có thể nhẫn tâm giết chết một thai nhi, một người thân hay chính mình.

Có thể sau khi suy nghĩ chín chắn, chúng ta đi đến kết luận: Chúng ta gieo nhân nào thì sẽ gặt quả ấy.

Điều kỳ lạ, con người có thể vứt bỏ Chúa một cách dễ dàng, rồi sau đó lại tự hỏi tại sao thế giới biến thành địa ngục.

Điều kỳ lạ, chúng ta lại có thể tin những gì báo chí nói mà lại nghi ngờ những gì Kinh Thánh nói.

Điều kỳ lạ, chúng ta gửi cho nhau những chuyện vui cười qua email, mạng xã hội và chúng được truyền đi tiếp như lửa rơm, nhưng khi gửi những thông điệp về Thiên Chúa thì chúng ta lại đắn đo suy nghĩ trước khi gửi đi tiếp.

Điều kỳ lạ, khi bạn gửi đi thông điệp này, có thể bạn không gửi đi cho nhiều người lắm trong danh sách của bạn, vì bạn không biết họ có tin Chúa không hoặc họ sẽ nghĩ gì về bạn.

Điều kỳ lạ, chúng ta lại hay lo sợ người đời nghĩ sao về chúng ta, hơn là những gì Thiên Chúa nghĩ về chúng ta.

Newer Older